Truyện Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy - Tống Vy - Đường Hạo Tuấn. Truyện One chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! Tống Vy Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. 04/10/2022 22:53 GMT+7. Vợ chồng đang ngủ thì nước tràn gây chìm ghe, tổ liên ngành bất ngờ xuất hiện cứu kịp. Lực lượng chức năng cùng người dân đưa tàu ra biển tìm kiếm nạn nhân mất tích, tối 4-10 - Ảnh: THỤC NGHI. Theo lãnh đạo UBND huyện Vạn Ninh, khoảng 15h, ghe chở Bạn đang đọc bộ truyện Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy! của Nguyệt Nha tại Truyenonline123.net . Bộ truyện Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy! thuộc thể loại (Tình Yêu) là Sự kết hợp độc đáo của tác giả Nguyệt Nha, tạo nên một câu chuyện vô cũng hấp dẫn. Trong bài viết, cô bảo mẫu bày tỏ mong muốn nhóc tỳ có được nhiều trải nghiệm hơn trong cuộc sống. Thứ Bảy, 15/10/2022, 12:38 (GMT+7) -gia-dinh/chua-kip-doan-tu-cung-bo-con-gai-mai-phuong-da-duoc-bao-mau-tao-moi-dieu-kien-trai-nghiem-phat-trien-ky-nang-song-511369.html. Chồng tuyên bố chán vợ Đọc miễn phí bộ truyện Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy! CHƯƠNG 325: CHIẾC CÚP CỦA TỐNG HẢI DƯƠNG và cập nhật các chương tiếp theo của bộ truyện Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy! tại truyenonline123.net Nói thực lòng, khi nhìn thằng bé mang . Bạn đang đọc truyện Long phượng song bảo vợ bầu lại muốn chạy full miễn phí được cập nhật tại Hãy để lại bình luận và nhấn theo dõi để cập nhật các chương mới nhất của truyện Long phượng song bảo vợ bầu lại muốn chạy này nhé. Truyện Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy – Tống Vy – Đường Hạo Tuấn. Dù gì cũng xảy ra chuyện cũng như vậy, còn nếu không chia ly thì Mạnh Ngọc chẳng đáng làm nam nhi. Thấy thể hiện thái độ hờ hững của Đường Hạo Tuấn, Mạnh Ngọc nhất thời chưa biết phải nói gì. Anh lặng im một lúc, rồi hỏi “Hạo Tuấn, cậu định xử trí Giai Nhi như thế nào?” Câu hỏi này vừa mới khiến cho Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại “Cậu muốn cầu xin giúp cô ta?” Mạnh Ngọc bị nói trúng tim đen, nên tương đối xấu hổ cúi đầu “Cứ cho là thế đi, dù không hề ái tình nữa thì cũng còn tình bạn, nên tôi không còn bất chấp cô ấy được.” Đường Hạo Tuấn không nói gì, mà chỉ nhìn chằm chằm Mạnh Ngọc, khiến cho người xung quanh không đoán thù ra được trong người anh vừa mới nghĩ gì. Bị nhìn chằm chằm cũng như thế, Mạnh Ngọc càng sức ép gấp nhiều lần, trán toát những giọt mồ hôi, giờ Đường Hạo Tuấn mới báo cáo “Tôi chỉ cần thể nói, tôi đã không thể lấy online cô ta.” Mắt Mạnh Ngọc bỗng thu nhỏ lại, khắp cơ thể cứng đờ. Ý Đường Hạo Tuấn là, đã không thể lấy online Lâm Giai Nhi, cũng nhưng đã xử thẳng cánh cô ta. Còn mạnh đến cỡ nào, nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo không chút cảm mếm của Hạo Tuấn, Mạnh Ngọc vừa mới biết rất rõ nét, cam đoan sản phẩm đã là việc mà anh không có gan nghĩ tới. “Hạo Tuấn…” “Được rồi, cậu ra phía bên ngoài đi.” Đường Hạo Tuấn xua tay, hạ lệnh đuổi quan tương đốich. Mạnh Ngọc mấp máy môi, cũng như có muốn nói nào đấy, cũng nhưng thấy khuôn mặt lạnh lùng của Đường Hạo Tuấn, đến cuối đã không nói gì cả, mà thở dài, luân phiên người rời đi. Đường Hạo Tuấn thấy anh ta rời đi, thì nhắm mắt nhắm mũi lại, nằm xuống giường đợt nữa. Đầu anh đã còn đấy tương đối mơ mòng, là di chứng của thuốc mê, nên anh rất cần phải giải tỏa một lúc vừa được. Đường Hạo Tuấn ngủ đến chiều, khắp cơ thể mới trọn vẹn hồi phục, rồi xuất viện, đi tới hotel. Anh không đi tìm kiếm Lâm Giai Nhi, mà đi gặp người con gái tối qua trước. Người con gái vốn bị giam cầm lại vừa mới rất sợ hãi rồi, lúc nhìn thấy được Đường Hạo Tuấn mở cửa, cô ta càng sợ đến mức độ dung nhan mặt trắng bệch. “Tổng… tổng bảng giám đốc Đường.” Người con gái run rẩy gọi. Đường Hạo Tuấn mặt không cảm giác nhìn cô “Lâm Giai Nhi vừa mới cho cô bao nhiêu tiền?” Người con gái hiểu ý cả anh, nên quỳ xuống cầu xin ngay “Tổng bảng giám đốc Đường, tôi biết không nên rồi, tôi đừng nên nhất thời tham lam chút tiền đó, mà sinh hoạt giúp cô Lâm, tôi xin lỗi, mong anh bỏ dở cho tôi được không, khi đã tôi đã không thể dám nữa.” Dứt lời, cô ta quỳ tới chỗ Đường Hạo Tuấn, định ôm đùi anh. Nhưng Đường Hạo Tuấn vừa mới sớm đoán thù trước, nên đá cô ta ra ngay. Hãy tham gia Group cùng chúng mình trên Facebook để cùng tương tác nhé. Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ?Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại.“Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền.“Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình.“Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh Huyền bĩu môi, lấy từ trong túi ra một tấm thẻ ngân hàng 3 tỷ đưa cho Tống Vy, thảo mai thảo một nói thêm.“Hi vọng em trai yêu quý của cô ổn” Nhận được tấm thẻ Tống Vy nhìn qua một lần, không muốn nói thêm gì, quay lưng rời cả đều là vì chữa bệnh cho em Tống Vy xong, Tống Huyền mò mẫn trong đêm tối đi vào phòng, cô ta cởi đồ rồi trèo lên giường, nằm xuống bên cạnh người đàn ông tới lúc trời sắp sáng, Tống Huyền mới giả vờ đẩy đẩy người đàn ông bên cạnh, ưỡn ẹo nói “Anh hư thật đấy, làm người ta xấu hổ muốn chết”Trong cơn mơ màng, người đàn ông đột nhiên tỉnh khi say rượu đầu óc hơi mê mẩn nhưng anh vẫn nhớ mang mang hình dáng người phụ nữ tối qua.“Tôi sẽ có trách nhiệm với cô? Giọng nói trầm ấm vang lên trong căn phòng yên tĩnh nghe rất êm nói Huyền ngồi bật dậy, lập tức bật đèn đầu giường đàn ông trước mặt, vừa trẻ trung vừa có vẻ ngoài đẹp trai vô lại là không phải tên Lưu Hùng mặt đầy nếp nhăn phút kinh ngạc, Tống Huyền đã nhận ra gương mặt của người ngờ lại là Đường Hạo Tuấn! Người đàn ông quyền lực nhất thành phố Giang, một nhân vật vô cùng hiển hách.“Cô cứu tôi, tôi sẽ cho cô tất cả những gì cô muốn” Lúc Tống Huyền thất thần, Đường Hạo Tuấn đã trở khi thay đồ từ phòng thay đồ, anh bước ra ngoài trong bộ dạng chỉnh tề, đưa cho Tống Huyền một tấm danh thiếp mạ vàng “Phía trên có số điện thoại và địa chỉ của tôi”Đôi mắt đen, môi hơi nhạt, đường nét vô cùng hoàn hảo, áo vest được anh ta vắt trên cánh tay, biểu cảm nhàn tay đang nắm lấy chăn của Tống Huyền lại càng nắm chặt hơn, ngây ngẩn nhận lấy tấm danh thiếp. Không để cô ta nói gì, Đường Hạo Tuấn đã nhấc chân rời tấm danh thiếp trong tay, Tổng Huyền vô cùng kích động, không ngờ vận may của Tống Vy lại tốt đến vậy, kiểu gì lại ngủ phải Đường Hạo số cô ta lại càng đỏ hơn, vì Đường Hạo Tuấn đã nhận nhầm người rồi! Đừng nói chỉ là quán quân của một cuộc thi, sau này cả thành phố Giang đều là của cô lúc đó, Tống Vy đang bồn chồn đứng ngoài cửa phòng phẫu thuật, đỏ mắt chờ cô cau lại lộ rõ vẻ lo ghì tay đầy lo âu, vừa nhìn lên đèn báo đang phẫu thuật, vừa khẩn cầu trong lòng thượng đế kính yêu, xin hãy giúp cho em trai con tai qua nạn giờ sau, đèn ngoài phòng phẫu thuật cuối cùng cũng tắt, một bác sĩ vẫn mặc bộ đồ phẫu thuật từ trong đi Vy lo lắng đi tới “Bác sĩ, Tiểu Vân sao rồi ạ?” “Cuộc phẫu thuật rất thành công, giờ chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng là ổn”Nghe bác sĩ nói vậy, Tống Vy xúc động, mắt cô đỏ hoe, vậy là cô không phí công vô ích, chỉ cần cứu được em trai, bảo cô làm gì cô cũng chịu. CHƯƠNG 474 Ngay sau đó, Đường Hạo Tuấn nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn xuống. Tống Vy có hơi sửng sốt, sau đó phản ứng lại, choàng tay lên cổ anh, bắt đầu đáp lại nụ hôn. Đường Hạo Tuấn cảm nhận được, trong mắt ánh lên ý cười, nụ hôn càng nồng nhiệt hơn, tới khi Tống Vy có chút khó thở, anh mới buông cô ra. “Đi thôi.” Đường Hạo Tuấn lau vệt nước trên khóe môi, nắm tay cô đi về phía cửa biệt thự. Tống Vy tức giận nhìn phía sau gáy anh “Môi em sưng đỏ lên cả rồi.” Đường Hạo Tuấn nhìn thoáng qua môi cô “Không sao, sẽ hết thôi.” “Hừ!” Tống Vy bĩu môi, không thèm để ý tới anh. Một tiếng sau, tới nhà họ Tống. Chú Lưu, quản gia của Tống Huy Khanh đã đợi sẵn ở cửa, chờ Đường Hạo Tuấn tới. Thấy xe của Đường Hạo Tuấn thì vội vàng tiến lên nghênh đón, còn tự mình mở cửa xe “Tổng giám đốc Đường, anh tới rồi.” Đường Hạo Tuấn cũng không để ý tới ông ta, xuống xe đóng cửa lại, đi tới phía ghế phụ. Chú Lưu nghi hoặc nhìn anh. Lẽ nào trong xe còn có người khác? Rốt cuộc là người nào có mặt mũi lớn như vậy, khiến tổng giám đốc Đường phải đích thân mở cửa xe. Đang mải suy nghĩ thì người trong xe đã bước xuống. Sau khi thấy rõ diện mạo cô, chú Lưu kinh ngạc lắp ba lắp bắp “Cô… cô hai?” Không ngờ người trong xe lại là Tống Vy. Sao cô và tổng giám đốc Đường lại ở cùng nhau? Tống Vy nhìn vẻ mặt kinh ngạc của chú Lưu, biết trong lòng ông ta đang nghĩ gì, chắc chắn là đang suy đoán quan hệ của cô và Đường Hạo Tuấn. “Chú Lưu, lâu rồi không gặp.” Tống Vy hờ hững cười, khoác tay Đường Hạo Tuấn. Chú Lưu thấy hành động của cô, sao còn có thể không hiểu. Hai người, rõ ràng là một đôi! Chú Lưu cười vô cùng gượng ép “Cô hai, đã lâu không gặp, mời vào trong ạ.” Đường Hạo Tuấn nâng cằm, dẫn Tống Vy vào biệt thự. Khi Tống Vy đi còn quay lại nhìn thoáng qua chú Lưu. Cô còn tưởng ông ta sẽ hỏi quan hệ của cô và Đường Hạo Tuấn. Không ngờ là cô nghĩ nhiều rồi. Đi vào biệt thự, bên trong đã có rất nhiều khách mời tới, già trẻ gái trai đều có cả. Những người này tới, cũng xem như là nể mặt Tống Huyền. “Tổng giám đốc Đường, cô hai, hai người ngồi đợi chút, tôi đi nói với ông chủ một tiếng.” Chú Lưu dẫn Tống Vy và Đường Hạo Tuấn tới một chỗ, ý bảo hai người ngồi xuống trước. Tống Vy và Đường Hạo Tuấn cũng không khách khí, ngồi xuống. Chú Lưu vội vàng lên tầng, vào phòng sách thông báo cho Tống Huy Khanh. Tống Huy Khanh nhanh chóng đi xuống, thấy hai người ngồi bên nhau, vẻ mặt có chút phức tạp. Nhưng rất nhanh, sự phức tạp này đã bị ông ta thu lại, mang theo nụ cười hiền từ đi tới “Hạo Tuấn, Vy Vy, các con tới rồi.” Tống Vy bị giọng điệu nhẹ nhàng này của Tống Huy Khanh khiến cả người nổi da gà, không khỏi rùng mình một cái. “Lạnh à?” Đường Hạo Tuấn quay đầu nhìn cô. Tống Vy lắc đầu “Không phải, thấy ghê tởm thôi.” Đường Hạo Tuấn nhướng mày, lập tức hiểu ra vì sao cô ghê tởm, khẽ cười một tiếng. Tống Huy Khanh cũng biết Tống Vy nói mình ghê tởm, trong lòng tức giận, nhưng nghĩ tới lời chú Lưu, ông ta lại đè nén nỗi giận này xuống. Huyền Nhi đã không còn rồi, nửa đời sau của ông ta, chỉ có thể dựa vào Tiểu Kim và con nhóc chết tiệt Tống Vy này thôi. Quan trọng là, con nhóc chết tiệt này đã ở bên Đường Hạo Tuấn, ông ta không thể đắc tội được, chỉ có thể lấy lòng. Lệnh vua hành quân trống kêu dồn, quan với quân lên đường, đoàn ngựa xe cuối cùng, vừa đuổi theo lối sông. Phiá cách quan xa trường, quan voi quân lên đường, hàng cờ theo trống dồn ngoài sườn non cuối thôn, phất phơ ngậm ngùi baỵ Qua Thiên San kìa ai tiễn rượu vừa tàn, Vui ca vang rôi đi tiến binh ngoài ngàn. người đi ngoài vạn lí quang sang, người đứng chờ trong bóng cô đơn. Bên Man Khê còn tung gió bụi mịt mùng, Bên Tiêu Tương còn thương tiếc nuối ngàn trùng. người không rời khỏi kiếp gian nan, người biến thành tượng đá ôm con. Ngựa phi ngoài xa hí vang trời, chiêng trống khua trăm hồi, ngần ngại trên núi đồi, rồi vọng ra khắp nơị Phiá cách quan xa vời, chiêng trống khua trăm hồi, ngần ngại trên núi đồi, rồi dậy ra khắp nơi thắm bao niềm chia phôi. Vui ra đi rồi không ước hẹn ngày về, ai quên ghi vào gan đã bao nguyện thề. Nhìn chân trời xanh biếc bao la, người mong chờ vẫn nhớ nơi xa Bao nhiêu năm bồng con đứng đợi chồng về, bao nhiêu phen thời gian xóa phai lời thề, người tung hoành bên núi xa xăm, người mong chồng còn đứng muôn năm

lòng phượng song bảo vợ